Trì Tâm cười trừ trước câu hỏi này.
Nụ cười này trong mắt Tiêu Lê lại càng trở nên thâm sâu khó lường, sự kính trọng trong mắt anh ta gần như phát sáng.
"Anh trốn ở đó làm gì?" Trì Tâm hỏi.
"Tôi muốn tìm cô, tình cò đi ngang qua đây." Tiêu Lê gãi đầu, nghiêm túc nhấn mạnh: "Tôi không cố ý nghe lén." "Nơi đông người như vậy, nói gì mà nghe lén." Trì Tâm buồn cười nói: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”
Tiêu Lê há miệng, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Anh ta nhìn Trì Tâm, trong mắt vẫn còn chút khí khái của thiếu niên, như trời cao đất rộng, thiếu niên mang kiếm chưa đi xa.
“Tôi nghe Dung Phượng nói, Cảnh Tu Bạch bọn họ sắp rời khỏi căn cứ L rồi, cô không định đi cùng họ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play