Cảnh Vinh đẩy cửa bước vào trước, người phụ nữ đang nằm trên giường thân thể gầy gò, sắc mặt tái nhợt, thoạt nhìn chẳng hề giống mẫu thân cao lớn nghiêm khắc trong ấn tượng của nàng.
Hình ảnh về mẫu thân trong ký ức nàng đa phần đều dừng lại sau năm nàng mười tuổi—gương mặt sắc bén như dao gọt, luôn nghiêm túc ít lời, đối với nàng thì yêu cầu vô cùng nghiêm khắc.
Mấy năm nay mẫu thân thường xuyên bế quan, đến cả những ngày lễ tết cũng hiếm khi ra ngoài. Cảnh Vinh từng nhiều lần đứng ngoài viện chờ, có khi đứng đến nửa canh giờ cũng không dám gõ cửa, chỉ sợ bị mẫu thân trách mắng vì quấy rầy.
Từ cửa đến giường chỉ mấy bước chân, nhưng nàng lại thấy sao mà nặng nề đến vậy.
Cảnh Vinh đứng trước giường, cúi đầu nhìn những sợi tóc bạc nơi thái dương của mẫu thân, trong lòng nghẹn ngào khó chịu. Nhất là sau khi biết phụ thân vẫn chưa được an táng, cảm xúc dành cho mẫu thân lại càng thêm phức tạp.
Trong lòng mẫu thân, phụ thân mãi mãi xếp trước. Mà nàng, chỉ là một sự ngoài ý muốn của tình yêu giữa hai người. Phụ thân mất rồi, trái tim mẫu thân cũng theo đó mà đi.
Khi còn nhỏ, Cảnh Vinh từng oán trách mẫu thân. Nhưng bây giờ, nàng đã dần dần hiểu được—là vì Tứ Bảo. Khi yêu một người đến tận xương tủy, thì lý do để sống, chính là người ấy còn sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play