Nhưng sau này gặp được A Tùng, nàng khóc hai lần, hai lần đều là vì hắn, lần này, dưới ánh nắng ấm áp hiếm hoi vào mùa đông, Phù Nam lại cảm thấy mình sắp rơi lệ.
Như vậy sẽ có vẻ mình rất yếu ớt, đây vốn không phải là chuyện lớn gì, nàng không nên để ý, trước kia nàng cũng không phải như thế sao, thậm chí, cuối con Oán Xuyên nho nhỏ kia, so với phủ thành chủ hiện tại còn không thú vị hơn rất nhiều.
Phù Nam hít mũi, cúi đầu xuống, hơi nước trong mắt nàng vẫn ngưng tụ thành nước mắt, rơi xuống mặt tuyết, mang theo một chút nhiệt độ thân thể, làm tuyết đọng chảy ra một cái lỗ nhỏ.
A Tùng đứng cách nàng không xa, tầm mắt hắn dời xuống, nhìn nước mắt Phù Nam từ từ rơi xuống.
Ngón tay hắn rũ xuống bên người giật giật, đi về phía nàng, hắn không cách nào nói chuyện, chỉ có thể vươn tay chạm mu bàn tay của nàng.
Phù Nam rút tay về, đặt sau lưng mình, cốt chu bám chặt lấy tay nàng, cũng bị nàng kéo ra sau lưng.
Nó bò trên lưng nàng, bò qua tấm lưng mảnh mai của nàng, rất ngứa, Cốt Chu bò lên bờ vai Phù Nam, nhô đầu ra khỏi mái tóc đen trên vai nàng, nhìn A Tùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play