Giữ lại nó, vì nhớ kỹ một số chuyện.
Phù Nam không suy nghĩ quá nhiều về chuyện này, nàng nhớ tới một chuyện khác: “A Tùng, ngươi có thể thử dùng vũ khí khác để đối địch, không cần mỗi lần đều trực tiếp đối đầu trực diện với người khác, nếu như vậy thì có thể giảm được rất nhiều tổn thương, bớt phải chịu rất nhiều khổ.”
Nàng tùy tiện cầm một quyển binh khí phổ trên giá sách trong phòng A Tùng xuống, tùy ý lật xem: “Ví dụ như trường kiếm, có thể kéo dài khoảng cách rất nhiều, hoặc là trường thương?”
"Cung tiễn, cung tiễn cũng không tệ, cách trăm trượng lấy mạng người..." Phù Nam nheo mắt lại, như nhớ lại âm thanh xa xưa gì đó, tiên sinh từng dùng cung tiễn, khi đó nàng vẫn là một quả Ké nhỏ, không thấy bất cứ hình ảnh gì, chỉ có thể nghe thấy âm thanh, khi đó mũi tên xé gió, tiếng chim chóc líu lo, quả thật rất có phong độ.
"Cách xa như vậy, ngươi sẽ không bị thương." Phù Nam khép binh khí phổ lại, giống như phát hiện bảo tàng trân quý, cười với hắn, “A Tùng, cảm giác giương cung bắn tên thật rất thú vị, ngươi không thử một chút sao?”
A Tùng vốn chỉ bình tĩnh nhìn nàng, nghiêm túc lắng nghe lời nàng, nhưng khi Phù Nam nói đến cung tên, đôi mắt lạnh lùng của hắn chợt nheo lại, lộ ra lệ khí như dã thú.
Phù Nam ngẩng đầu từ trong binh khí phổ, bất ngờ đụng phải ánh mắt kỳ quái này của hắn, nàng có chút kinh ngạc, chỉ trừng to mắt, thân thể lại không tự chủ được lui về phía sau hai bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play