“Một con nhím biển tiếp cận nó. Trong mắt nhím biển, cái quả ké rơi xuống biển này là đồng loại của nó. Trong mắt nó, thứ ngoại lai này là sự tồn tại xinh đẹp nhất trong bộ tộc nhím biển.”
“Nó thích quả ké này, mỗi ngày đều hướng nó cầu ái, nhưng rời cành cây, quả ké đã chết, nó biến thành màu vàng khô héo, cuối cùng bị nước biển ăn mòn, biến mất.”
Phù Nam nghe xong trợn tròn mắt, cảm xúc không tên trào dâng trong lòng: “Thành chủ của các ngươi... là heo biển à?”
"Dĩ nhiên không phải." Ôn Nghiên cười: “Hắn là một kẻ tràn đầy oán hận, trăm ngày sau đó cuối cùng ôm lấy quả ké héo rũ kia cùng nó bị cát biển vùi lấp, cuối cùng mới biết nó chỉ là thực vật đã chết nên tình yêu biến thành oán hận.”
"Vậy... Vì sao... lưu tính mạng của ta?" Phù Nam lại hỏi, giọng nói của nàng vẫn ôn nhu như trước, nàng thích nghe cố sự, cố sự này đặc biệt hấp dẫn nàng, làm nàng thậm chí quên đi tình cảnh của mình.
"Đương nhiên là bởi vì, để uy hiếp 'Kiệt', so với trực tiếp giết ngươi, càng khiến cho hắn nhấm nháp thống khổ." Ôn Nghiên mỉm cười, vuốt ve hai gò má Phù Nam, dưới ánh trăng, động tác của nàng ôn nhu.
Nhưng Phù Nam suy sụp ngồi dưới đất lại cảm nhận được hàn ý vô cớ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play