Rất lâu rất lâu sau, Phù Nam vẫn luôn cho rằng nàng có thể ở bên cạnh A Tùng là ơn cứu mạng hắn năm đó, nhưng đối với rất nhiều Ma tộc hiểu rõ nàng mà nói, có lẽ nàng mới là tồn tại bọn họ không thể rời xa.
Cuối cùng phần văn thư này giao cho Hà Vi đẩy xuống, khi Hà Vi tiếp nhận văn thư, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, Phù Nam đứng ở phía sau A Tùng nhìn thấy hắn nheo mắt lại, trong đôi mắt dưới mặt nạ màu trắng lộ ra loại ánh sáng tìm kiếm con mồi.
Nàng bị dọa đến mức lui về phía sau nửa bước, nhưng A Tùng lại nắm lấy cổ tay nàng.
"Thành chủ đại nhân, phần công văn này là ngài viết?" Hà Vi mở ra quyển trục thật dài, cung kính hỏi A Tùng.
A Tùng đang định lắc đầu, Phù Nam lại nhẹ nói: “Là hắn.”
A Tùng và nàng có một loại ngầm hiểu ý nhau, hắn trầm mặc, vẫn chưa phản bác lời Phù Nam.
Phù Nam có năng lực như vậy, quả thật rất nguy hiểm.
A Tùng còn có chuyện muốn bố trí, Phù Nam liền ở ngoài điện chờ hắn, lúc Hà Vi rời khỏi điện nghị sự, gặp mặt nàng.
Hà Vi mặc một bộ xiêm y trắng tinh khiết, trên mặt là mặt nạ màu trắng, trong ngày mùa hè ở Ma Vực, cô tịch như tuyết rơi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT