Hôm đó, Phù Nam đã sớm biết Cổ Thần đang nhìn, nhưng nàng không lựa chọn che giấu sơ hở này.
"Mạnh Ninh, ta không biết nàng nghĩ như thế nào, nàng hẳn cũng biết là ngươi, nhưng nàng vẫn thay ngươi che giấu việc này đi." Đầu ngón tay Cổ Thần xuất hiện mấy tia sáng màu lam nhạt, trói buộc Phù Nam lại, “Nàng chịu được ngươi, nhưng ta chịu không nổi ngươi.”
"Không cần biết ngươi có ích lợi gì với Ma Tôn Kiệt, tóm lại, ngươi chết mới là chuyện tốt, vừa vặn có thể để chúng ta nhìn thấy dáng vẻ nổi giận của Ma Tôn." Cổ Thần đưa Phù Nam đến trung tâm Huyền Minh cảnh: “Ta đã điều tra ngươi, ngươi không sợ chết, hẳn là đã nắm giữ bí pháp trọng sinh gì đó đúng không?”
"Nhưng, không cần biết ngươi có thể sống lại hay không, ta đưa ngươi vào trong Thực Uyên này, ngươi mang cái gì cũng bị Thực Uyên thôn phệ, thì sẽ không sống nổi." Cổ Thần tự nhiên biết bí mật của Thực Uyên trong Huyền Minh Cảnh, hắn có quyền mở nó ra.
Phù Nam bị hắn ném ở vách đá cạnh vực sâu, nàng cúi đầu nhìn vực sâu lóe ra kim quang xán lạn này, gật gật đầu, nàng không có cách nào nói chuyện.
Gió từ Thực Uyên thổi tới cũng mang theo kim quang nhỏ vụn, phảng phất như từng chuôi chủy thủ thật nhỏ, cạo đến gò má nàng đau nhức, nếu rơi vào trong vực sâu này, nàng không biết còn có thể sống hay không.
Nhưng ký ức bị mất của nàng cũng chỉ có thể ở chỗ này, Phù Nam khẽ thở dài một hơi, đây vốn là mưu đồ của nàng, nàng hiện tại làm sao nhưng lại rụt rè trước nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play