"Phù Nam, đi thôi, Nam Hương Thành có vị trí đặc thù, khí hậu nhiều mưa, mỗi lần mưa rơi đều không có dấu hiệu báo trước." Mạnh Ninh che ô, cười nói với Phù Nam.
"A Ninh, ngươi có tâm." Phù Nam sợ tiếng sấm, có một lần, sấm sét trên trời đã bổ đôi một cây đại thụ sinh trưởng bên cạnh nàng, khi đó nàng vẫn còn là thực vật, không thể di chuyển, bị dọa đến run lẩy bẩy.
Mưa rơi lớn dần, Mạnh Ninh che ô mỉm cười với Phù Nam, hai người sóng vai đi vào Nam Hương Thành.
Ngày mưa rất lớn, Phù Nam vất vả lắm mới leo xuống khỏi phi chu treo trên bầu trời, cho nên tối nay nàng ở phủ thành chủ Nam Hương Thành ngủ rất ngon lành.
Nhưng nàng không mơ thấy A Tùng, có lẽ là ở Nam Hương thành khơi gợi lên ký ức có liên quan Tiên Sinh, đêm đó Phù Nam mơ thấy Tiên Sinh.
Ở chung với Tiên Sinh, bình đạm như một dòng sông không gợn sóng, nhưng hiện giờ nhớ lại, lại giống như bến cảng trở về nhà làm người ta an tâm.
Phù Nam mơ thấy Tiên Sinh dẫn nàng đi khắp phố lớn ngõ nhỏ trong thành trì náo nhiệt, hắn đang dạy học ở học đường, trẻ con trong học đường líu ríu xoay quanh hắn, còn có trẻ con nghịch ngợm nhảy lên người Tiên Sinh, lấy nàng đang bám trên vai hắn xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT