Nhưng dáng người nàng không uyển chuyển như vũ cơ, cũng chưa bao giờ mặc váy dài như thế, giày thêu mỏng manh giẫm lên làn váy, ngã về phía trước.
Nàng vừa vặn ngã vào người A Tùng đang trúng độc, mặc dù cơ thể nàng nhẹ nhàng, nhưng vẫn đánh thức A Tùng đang hôn mê.
A Tùng nhướng nửa lông mi, dưới lòng bàn tay của hắn, có từng tia từng sợi hắc tuyến xuất hiện, tựa hồ muốn quấn quanh cổ Phù Nam.
Nhưng lúc này, Phù Nam ngẩng đầu, con ngươi thê lương của nàng đối diện với A Tùng, trong con ngươi trầm tĩnh của hắn hiện lên một tia kinh ngạc.
A Tùng trong giấc mộng này chắc không biết Phù Nam, nhưng dưới tiềm thức của hắn, hắn lại không dâng lên chút sát ý nào với nàng.
"Thật... Thật xin lỗi..." Phù Nam bò dậy, cẩn thận nói: “Ta... Ta là vũ cơ chạy trốn trong thành, ta vội vàng chạy, không cẩn thận liền ngã sấp xuống, ngươi làm sao vậy, ngươi bị thương sao, sao lại nằm trên mặt tuyết?”
Phù Nam kéo áo choàng vốn không dày của mình xuống, quấn quanh người A Tùng, đỡ hắn dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play