Thi cốt Tiên Sinh bị vùi sâu trong lòng đất, Phù Nam dùng pháp thuật dẫn dắt thực vật chung quanh di động, dùng cành lá rậm rạp che kín dấu vết bị vùi lấp. Mấy ngày nữa, nước mưa cọ rửa, gió cát che lấp, dấu vết tuế nguyệt phủ lên, sẽ không ai phát hiện nơi này có thêm một bộ hài cốt.
Phù Nam không lập bia cho Tiên Sinh, hắn nói không nên lập bia ở Lạc Nguyệt Nhai, hắn chỉ muốn yên tĩnh ngủ say.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Phù Nam đi ra khỏi rừng rậm, nàng ngồi xổm bên bờ sông rửa sạch bàn tay dính đầy bùn đất, nàng đợi ở đó một lúc Mạnh Ninh mới trở về.
Nàng quả nhiên thay một bộ quần áo mới, màu vàng nhạt có vẻ hoạt bát đáng yêu, khác với bộ dáng của nàng, bản thân Mạnh Ninh tựa hồ càng thêm sinh động kiêu căng, tựa như những đại tiểu thư thế gia đại tộc kia, không rành thế sự, không buồn không lo, hồn nhiên vô ưu.
Không giống Phù Nam, trước kia khi nàng ở cuối sông Oán Xuyên, sẽ vì giá cả một cây rau củ cò kè mặc cả với người khác thật lâu.
"Ta đã về rồi, Phù Nam, ngươi nói Lạc Nguyệt Nhai có việc phải làm, hiện tại đã xong chưa?" Mạnh Ninh hỏi.
"Làm xong." Phù Nam gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play