"Vâng." A Tùng đáp, trái tim kia là do chính tay hắn móc ra, cũng là hắn tự tay nhặt lên, đưa cho Phù Nam.
"Thật đáng thương cho Cốt Chu." Phù Nam khẽ thở dài: “Ta vẫn không thể cứu sống nó, may mắn ngươi còn sống, A Tùng.”
"Vâng." A Tùng cúi đầu, nhìn vai nàng, quần áo trên vai nàng vì tuyết vừa rơi, thấm ướt một mảnh dấu vết thâm sắc.
Ngay cả chuyện về Cốt Chu nàng cũng quên mất, là hắn chôn cất Cốt Chu trong rừng bia cùng nàng, sao lại thành một mình nàng chứ?
A Tùng nghĩ như vậy, chẳng lẽ nàng không thể quên một số chuyện khác sao? Không liên quan đến hắn, lẽ nào sự tồn tại của hắn không liên quan đến nàng sao?
Phù Nam đối xử với mọi người rất tốt, đối với mọi chuyện cũng rất nghiêm túc, nàng tốt đến mức khiến A Tùng không nhận ra có phải trong lòng nàng A Tùng có địa vị đặc biệt hay không.
Nghĩ đến, là không có, Phù Nam lần lượt lãng quên khiến A Tùng càng thêm kiên định với ý nghĩ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT