[Bây giờ cứ xem như không có chuyện gì xảy ra, trước đây thế nào thì sau này cứ thế, không được để Hi Nhi phát hiện hành động của chúng ta.]
Hòa Kiếm rất giỏi kiềm chế, lúc này nét mặt đã sa sầm, hơi thở cũng nặng nề hơn, rõ ràng đang cố nén giận. Dù Nam Hi không phải là đệ tử của các trưởng lão khác thì trong lòng họ cũng không khỏi xót xa.
Đây là đệ tử của Thiên Vân Kiếm tông, là đứa trẻ lớn lên ngay trước mắt họ.
Lúc này nói ra, có người chợt nhớ lại dáng vẻ của Nam Hi khi mới vào tông môn, nhỏ bé nhưng đôi mắt rất sáng, tính tình rất tốt, khi đó ai cũng nghĩ rằng nàng sẽ có tiền đồ rộng mở.
Nhưng sau đó nàng lại dần thay đổi, họ không còn nhớ được dáng vẻ ban đầu của Nam Hi nữa.
“Nam Hi à.” Đại trưởng lão lên tiếng gọi Nam Hi.
Nam Hi vừa mới an ủi Lâu Văn Châu đang khóc lóc xong. Nghe thấy tiếng gọi của Đại trưởng lão, nàng hơi ngẩn ra nhưng vẫn bước lên, ngoan ngoãn đáp lời: “Trưởng lão gọi con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT