Edit Ngọc Trúc
Lục Hiểu Toàn nằm dài trên giường, bên tai là tiếng vo ve của lũ muỗi không sao xua đuổi được, trong lòng bực bội vô cớ.
Từ thói quen sống trong nhung lụa, bỗng chốc rơi xuống tận đáy, nàng hoàn toàn không thể thích ứng.
Nó không tài nào tin nổi chỉ mới chưa đầy nửa năm, toàn bộ số tiền tiết kiệm trong tay Vương Trân đã sạch bách. Không bị người nhà họ Vương dùng trăm phương nghìn kế “mượn mất”, thì cũng bị Vương Sách Quý tiêu sạch như nước.
Khi Lục Hào còn sống, Vương Trân từng là một hiền thê lương mẫu, đối xử với Lục Hiểu Toàn cũng rất tốt. Ai mà ngờ, Lục Hào vừa mất chưa được bao lâu, Vương Trân đã có người mới. Khi còn ở thành phố bên cạnh, bà ta còn biết giữ chút thể diện; đến khi sang tay công viên trò chơi, đưa Lục Hiểu Toàn trở lại Giang Tỉnh, thì bắt đầu buông thả hoàn toàn, không còn che giấu gì nữa.
Thời gian đầu, bà ta gần như không đêm nào về nhà. Mỗi lần tan học trở về, Lục Hiểu Toàn chỉ thấy có mỗi cô bảo mẫu.
Đến khi tiền trong nhà tiêu gần sạch, Vương Trân cuối cùng cũng chịu ló mặt, nhưng điều khiến Lục Hiểu Toàn không thể tưởng tượng nổi chính là—bà ta như biến thành người khác. Lạnh nhạt, xa cách, chẳng mảy may quan tâm, thậm chí còn thỉnh thoảng lớn tiếng quát tháo. Gương mặt dịu dàng thuở trước hoàn toàn biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT