Lúc này, nhớ lại chuyện hôm đó, đám học viên không nhịn được mà bật cười.
Tô Thi Cẩm hất cằm: "Cười cái gì? 'Đọc nhiều sách vào' chính là đang nói mấy đứa đấy."
Cả lớp im bặt: "……TAT" (khóc không ra nước mắt).
Tô Thi Cẩm khoanh tay, nhìn xuống đám học trò: "Các em tưởng tôi đang ra đề thi hiếm có lắm sao? Không, cả đời này tôi không bao giờ ra đề khó. Tôi vẫn đang nói về chuyện viết nhân vật tiểu truyện đấy, tỉnh lại đi!"
Đám học trò: "Ô ô ô ô!" (than trời than đất).
Tô Thi Cẩm cười nhạt, tiếp tục: "Có người viết nhân vật mà không hiểu nhân vật, đó là do đầu óc lười suy nghĩ. Còn có người thì thiếu kinh nghiệm sống, thiếu sự từng trải."
"Có người sẽ bảo: 'Thầy ơi, em mới có hai mươi tuổi, làm sao mà sống đến tám mươi năm kinh nghiệm được?' Ờ, đúng là như vậy. Thậm chí dù sống đến tám mươi tuổi, kinh nghiệm mỗi người cũng có giới hạn thôi. Vậy mấy đứa có biết, những người sớm nhận ra điều này thì họ đã làm gì không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT