Một lúc sau, Nguyễn Lăng yếu ớt mở mắt, thở hổn hển mấy hơi nặng nhọc, trong miệng toàn là mùi máu tươi nồng nặc, nàng có chút không chịu nổi.
Nguyễn Lăng cố gắng ép mình bình tĩnh lại, nàng cố tình vạch trần mặt nạ của Hứa Giang, từng chữ rõ ràng nói: “Hứa Giang, mục đích ngươi làm như vậy chính là để trả thù Thái tử, nhưng ngươi có từng nghĩ tới, ta chỉ là một thị thiếp, thậm chí còn chưa được phong trắc phi, sao có thể uy hiếp được Thái tử?”
Hứa Giang vẫn cười, nhìn chằm chằm ngón tay đang từ từ chảy máu của mình, dường như không nghe lọt tai lời nàng.
Nguyễn Lăng tiếp tục nói: “Thay vì tốn công vô ích vào ta, chi bằng ngươi hãy để ý đến Tống Ý Vãn. Theo ta biết, Thái tử không hề có ý gì với Tống Ý Vãn, tất cả đều là do nàng ta tự nguyện. Ngươi có tâm cơ và thủ đoạn như vậy, sao không trói chân Tống Ý Vãn, khiến nàng ta sống chết đều phải ở bên cạnh ngươi?”
Nàng tuy không muốn hại người, nhưng cũng không thể vô duyên vô cớ để người khác hãm hại. Kiếp trước nàng đã chịu thiệt dưới tay Tống Ý Vãn, đời này nắm được cơ hội, nàng nhất định không thể bỏ qua.
Nhắc đến Tống Ý Vãn, con ngươi Hứa Giang dần dần nhuốm máu, đỏ như vết thương trên ngón tay hắn. Hắn giận dữ quát: “Là Thái tử! Là Thái tử! Hôm đó rõ ràng ta và Ý Vãn đã hẹn nhau ra ngoài, nhưng nàng lại đi gặp Thái tử, không phải hắn dụ dỗ, Ý Vãn sao có thể bỏ rơi ta?!”
Vì sao nàng ta bỏ rơi ngươi? Với cái bộ dạng bệnh hoạn này của ngươi, ai dám muốn ngươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT