Thi Tiểu Vận vùi mặt vào trong chăn, không nghe thấy tiếng gì ở đầu dây bên kia. Qua một phút sau, hơi thở của anh bắt đầu trở nên gấp gáp và khàn khàn, sau đó hơi thở càng lúc càng rõ. Giống như lúc trời gần mưa, mây đen tích tụ trên bầu trời, vài tia chớp xẹt qua như cành cây sau đó là tiếng sấm ầm ầm, cuối cùng là những hạt mưa lớn trút xuống.
Thi Tiểu Vận cảm thấy tiếng xe chạy và tiếng còi dưới tầng đều bị ngăn cách. Bây giờ trong tai của cô chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của anh, tai cô dần dần nóng lên, cảm thấy mình điên rồi mới có thể làm loại chuyện này.
Kì Du Dương thản nhiên nói: “Bảo bối, nói hai câu đi.”
“Nói cái gì?”
“Lúc trước, ở trên giường anh đã dạy cho em.” Giọng anh bị đè nén.
Thi Tiểu Vận không còn cách nào khác đành nói hai câu xấu hổ.
Sau đó cô nghe thấy anh chửi thề một câu, cuối cùng là một tiếng thở dài , tất cả âm thanh mập mờ đều biến mất như một làn sóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play