Tiểu khu Gia Viên là tiểu khu lâu đời mấy chục năm, chỉ có mười tầng nên cũng không có thang máy*, ngay cả đèn tự động mở bằng giọng nói ở hành lang cũng mới chỉ được lắp cách đây hai năm.
Thi Tiểu Vận và Trình Khải cùng nhau xuống tầng, đèn mở bằng giọng nói sáng lên sau đó lại tự động tắt. Trình Khải lấy bao thuốc ra, cầm một điếu đặt lên miệng, nghiêng đầu nhìn Thi Tiểu Vận: “Cậu ta vẫn chưa gọi điện thoại cho cậu à?”
Thi Tiểu Vận vén tóc ra sau tai, thản nhiên nói: “Có thể không nhắc tới anh ấy được không?”
Trình Khải cười khẽ, nhìn chằm chằm cô hai giây sau đó lại rời ánh mắt đi chỗ khác, dứt khoát nói: “Không phải chứ, sao lại không thể nhắc, xem ra chuyện này có hơi nghiêm trọng nhỉ.”
Thi Tiểu Vận dừng bước, vẻ mặt lạnh lùng xoay người muốn đi lên cầu thang: “Vậy cậu tìm người khác đi dạo với cậu đi.”
Trình Khải aizz một tiếng, cầm lấy cổ tay cô kéo người lại, cười bất đắc dĩ: “Được được, tớ không nhắc đến cậu ta nữa.”
Thi Tiểu Vận nhìn anh một giây lúc này mới bước tiếp xuống bậc thang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT