Kì Du Dương bóp nát hộp thuốc lá trong tay, bên trong không còn điếu thuốc nào, anh bóp bốn góc, cười khẽ một tiếng, nói: “Nếu anh muốn kết thúc thì bây giờ sao phải ở chỗ này.”
Thi Tiểu Vận bình tĩnh ừm một tiếng.
Kì Du Dương vứt hộp thuốc vào trong thùng rác, bóp bóp tay cô, thâm thúy nói: “Chỉ ừ, không biểu hiện một chút à?”
Thi Tiểu Vận xùy một tiếng, cô quỳ gối trên sofa, giơ tay ôm lấy cổ Kì Du Dương, hôn lên môi của anh. Kì Du Dương giơ tay nắm chặt chiếc eo thon nhỏ của cô, cảm giác mịn màng trên đầu ngón tay.
Kì Du Dương hơi dùng sức, nhấc người ngồi lên đùi anh, cô ngồi như một đứa trẻ con, dạng hai chân ôm vào hai bên sườn anh. Tay Kì Du Dương đặt lên đầu gối tròn mịn của cô, xoa nhẹ hai cái.
Khóe môi của Thi Tiểu Vận di chuyển, hôn xuống yết hầu nhô ra của anh, giống như một ngọn đồi hùng vĩ mọc lên từ mặt đất bằng phẳng. Kì Du Dương rũ mắt, tay nắm lấy cằm của cô, nhìn kỹ mặt cô, nói: “Hết dị ứng rồi?”
“Ừm.” Thi Tiểu Vận mơ hồ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play