Thi Tiểu Vận nhớ tới vừa rồi Kì Du Dương đưa 50 tệ cho anh chàng kia, cô hỏi: “Sao vừa nãy anh không đưa tờ màu đỏ cho người kia.”
Kì Du Dương buông lỏng cánh tay khoác trên vai cô, dùng giọng điệu khiển trách dịu dàng nói: “Em có ngốc hay không vậy? Em không thấy trên tay cậu ta đeo cái gì à, là Zenith đấy. Người ta chỉ là muốn hưởng thụ niềm vui cuộc sống mà thôi, cũng đâu phải dựa vào đó kiếm sống đâu, nếu cho nhiều hơn người ta còn tưởng em đang coi thường họ đấy.”
Thi Tiểu Vận không chú ý tới điểm đó, cô không khỏi nhìn chằm chằm anh hai giây, vốn dĩ nghĩ anh ỷ vào gia đình có điều kiện mà làm xằng bậy, không ngờ anh lại tinh tế như vậy. Cô nửa thật nửa đùa trêu chọc anh: “Xem ra anh cũng không phải là một cái gối thêu hoa*”.
*Đẹp nhưng không có tài.
“Coi thường ai vậy.” Anh rũ mắt nhìn cô một cái, đưa tay nắm gáy của cô, thản nhiên nói: “Có phải em cho rằng anh là đời thứ hai ngu dốt chỉ biết tiêu tiền của gia đình thôi đúng không?”
“Chẳng lẽ không đúng à?” Cô nói đùa với anh.
Kì Du Dương cúi đầu cười hai tiếng, thản nhiên nói: “Đúng, sao lại không chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play