“Tôi chạy đến đó răn dạy mấy cậu học sinh kia một trận, bảo bọn họ mời phụ huynh lên gặp tôi. Nhưng những cậu học sinh ấy căn bản không sợ giáo viên, bày ra mặt quỷ rồi chạy mất.”
“Tôi ngồi xuống nhặt bút chì giúp Uyển Doanh, phát hiện bút chì của em ấy cái nào cũng cụt ngủn, như là nhặt lại bút người khác đã dùng.”
“Đầu gối em ấy không ngừng chảy máu, tôi đưa em ấy đến văn phòng thoa thuốc cho em, hỏi rằng các bạn học bắt nạt em từ khi nào, nhưng em ấy nói em ấy không nhớ rõ.”
“Tôi hỏi em ấy tại sao lại không mách giáo viên. Em ấy nói mấy bạn ấy đã cảnh cáo em rằng nếu mách giáo viên thì sẽ đẩy em ấy xuống sông cho chết đuối.”
“Tôi thật sự đau lòng, lại hỏi tại sao em ấy không nói với người nhà. Em khẽ nói rằng cha em mặc kệ em.”
“Tôi hỏi em ấy vậy mẹ em đâu. Em ấy nói rằng mẹ cũng mặc kệ.”
“Tôi nhớ lần đầu tiên tôi đến nhà của Uyển Doanh, vốn định tìm cha mẹ em ấy nói chuyện. Nhưng khi bước vào căn nhà ấy, tôi mới nhận ra cuộc sống thường ngày của em khổ hơn những gì tôi nghĩ rất nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT