Lúc ấy anh ra ngoài mua thuốc cho cô, nhưng cô không ngờ tới việc anh còn gọi điện cho đạo diễn mắng ông một trận.
Cô thấy có lỗi mà nhìn Trình Đào, nói: “Thành thật xin lỗi đạo diễn, tôi không biết…”
"Không sao không sao." Trình Đào vội vàng nói: “Tạ tổng mắng cũng đúng, lúc ấy xác thật tôi đã sơ sẩy, may mà cô chỉ bị ngựa kéo lê vài bước, nếu con ngựa đó hoàn toàn mất kiểm soát thì thật sự sẽ gây ra chuyện lớn.”
Mấy hôm nay Trình Đào càng nghĩ càng thấy sợ, nếu lúc ấy không khống chế được con ngựa kia thì Chu Uyển Doanh sẽ còn bị thương nặng hơn nữa. Nếu con ngựa đó mà giẫm xuống một chân thì hậu quả lại càng không dám tưởng tượng.
Nếu thật sự xảy ra chuyện như thế, e rằng kiếp làm đạo diễn của ông cũng tiêu tan, nào còn có cơ hội nói chuyện với Chu Uyển Doanh ở chỗ này.
Ông nhìn Chu Uyển Doanh, có ý muốn cầu cạnh: “Uyển Doanh, tôi tới tìm cô là nhờ cô nói vài ba câu hay ho về tôi ở trước mặt Tạ tổng. Đêm hôm đó Tạ tổng có nói sẽ để tôi nghỉ hai năm không cho quay phim nữa, tôi nghĩ ý của Tạ tổng nghĩa là sau này tôi đừng hòng có được cơ hội nào nữa.”
Trong giới giải trí này, nghề đạo diễn xem như có một chút tiếng nói, nhưng đứng trước mặt mấy ông lớn tư bản thì đạo diễn cũng chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, đắc tội nhà tư bản thì sau này còn cơ hội nào cho ông nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT