Tất nhiên buổi tối hai người không ngủ trong xe, quản lý khách sạn đã sắp xếp một căn phòng tổng thống cho Tạ Lẫm.
Vị trí căn phòng là nơi có tầm nhìn đẹp nhất cả khách sạn, dựa vào bên cửa sổ là có thể thấy một vùng tuyết bằng phẳng và cả những cây thông tuyết lớn.
Ánh nắng ban chiều xuyên qua cửa sổ chiếu vào gian phòng, Chu Uyển Doanh rất hài lòng với khung cảnh của gian phòng, nhưng đồng thời cũng thấy có hơi hồi hộp vì buổi tối phải ở chung phòng với Tạ Lẫm.
Cô nhìn Tạ Lẫm đang đứng bên giường cởi khuy măng sét và đồng hồ đeo tay, cô căng thẳng đến mức vô thức mím môi, cổ họng hơi khô, không nhịn được mà hỏi: “Buổi tối chúng ta phải làm sao đây?”
Tạ Lẫm trêu cô, nói: “Giường to như thế mà em còn sợ không ngủ được sao?”
Chu Uyển Doanh nhìn chòng chọc chiếc giường, trong đầu hiện lên mấy hình ảnh không phù hợp cho trẻ em, gương mặt đột nhiên nóng bừng, đỏ đến mức như sắp chảy máu đến nơi.
Tạ Lẫm cởi đồng hồ ra đặt xuống tủ ở đầu giường, vừangẩng mặt lên đã thấy Chu Uyển Doanh đứng bên cửa sổ, gương mặt đỏ ửng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play