Cuối cùng Tống Minh Hồng cũng nhìn cô, nói một cách chế giễu: “Cô Chu có bản lĩnh như vậy, có thể khiến con trai tôi trở mặt thành thù với mẹ ruột của nó, còn nhọc lòng tới nịnh nọt tôi à?”
Bà liếc nhìn món quà Chu Uyển Doanh cầm trong tay rồi chế giễu: “Ý tốt của cô Chu tôi nhận không nổi.”
Tống Minh Hồng nói xong thì bỏ đi.
Chu Uyển Doanh đứng ở hành lang một lúc. Cô nhìn bóng lưng của Tống Minh Hồng, đứng trong tình cảnh này cảm thấy bản thân giống như một kẻ xâm nhập không được chào đón.
Cô ngẩn ngơ thất thần, nhìn tuyết đổ trong sân ngày càng lớn.
Sáng sớm Tạ Lẫm thức dậy không nhìn thấy Chu Uyển Doanh, tìm một vòng đến sân trước thì cuối cùng cũng nhìn thấy Chu Uyển Doanh đứng ngây ra ở hành lang.
Anh cầm áo khoác lông của Chu Uyển Doanh trong tay, đi qua mặc lên cho cô: “Sáng sớm đã không thấy đâu, mặc ít vậy ra ngoài không thấy lạnh à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT