Sau thời gian chờ xét duyệt và đánh giá kết thúc, tài sản cá nhân của Du Hoặc và Tần Cứu nhanh chóng được 'rã đông', tất nhiên bao gồm cả nơi ở trước đây của họ.
Hai căn nhà đều bỏ trống đã nhiều năm, dường như không còn giống nơi có thể ở được. Xét thấy chủ nhà hở chút là phải đi tham gia đặc huấn suốt mấy tháng trời, căn bản không có thời gian rãnh rỗi nên lão Vu tự tiến cử bản thân, nhận trách nhiệm dọn dẹp, tân trang lại ngôi nhà. Để ít nhất vào kỳ nghỉ sắp tới hai người nọ có một nơi đàng hoàng để về.
Lão Vu trước tiên vươn móng vuốt đến nhà cháu ngoại trai của mình.
Người bạn trung niên này hết sức kiềm nén gu thẩm mỹ của bản thân, cố gắng nhớ lại ngôi nhà cũ với tone màu chủ đạo gồm trắng, đen, xám của giám thị A trong hệ thống rồi thuê người sửa theo tương tự. Cuối cùng khi mọi việc đã xong xuôi, lão Vu đứng giữa nhà ngó qua ngó lại cảm thấy nơi này vừa lạnh lẽo, vừa cứng nhắc, giống như một phòng trưng bày không có sinh khí.
Vì thế mà ông không nhịn được nên treo thêm một bức tranh "Phú Quý Mẫu Đơn" trong phòng khách, bên trái viết "Bình an hỷ lạc", bên phải viết "Tài lộc dồi dào" và phía trên là câu đối "Gia hòa vạn sự hưng."
……….
Ngày 20 tháng 5, Du Hoặc kết thúc kỳ đặc huấn, được nghỉ phép. Dưới sự nghênh đón của Lão Vu, cậu trở về nhà để nhận "món quà bất ngờ"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT