Họ đến hội trường sớm.
Lúc này còn 10 phút nữa mới đến 12 giờ đêm, Du Hoặc nhìn lướt qua bên trong hội trường, nói: "Không có ai cả."
"Chưa có ai đến à?" Tần Cứu nói: "Thế cũng tốt. Bọn giám thị này xác định đều là NPC, không phải người thật. Nếu không với thói quen của nhóm 009, có lẽ đã đến đây từ một tiếng trước rồi."
Hai người đã quá quen thuộc với cấu trúc của nơi này, dễ dàng men theo lối thoát hiểm leo lên nóc nhà.
Trên sân thượng có cửa sổ trời, qua lớp kính có thể nhìn xuống toàn cảnh hội trường bên dưới. Vị trí này cũng có tầm nhìn bao quát rất tốt, có thể quan sát được tất cả các con đường xung quanh trung tâm. Ai đến ai đi đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Du Hoặc chọn một góc khuất, ánh sáng của mặt trăng không thể chiếu đến, cậu khom người ngồi bên mép cửa sổ trời, cúi đầu nhìn vào hội trường phía dưới. Tần Cứu nhảy lên đỉnh bồn nước, dựa vào ống trụ và nhìn ra phía bên ngoài tòa nhà, đôi mắt đen sâu thằm quét qua các con đường
"Đến rồi." Anh quay đầu báo cho Du Hoặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT