Có một đại thần thật sự không chịu nổi ánh mắt của Diệp Ninh nữa, tức giận nói.
Nếu như có thể, sau khi Diệp Ninh chết, hắn muốn móc đôi mắt của Diệp Ninh ra.
“Diệp Ninh, không phải ngươi lúc nào cũng nói muốn bảo vệ chính nghĩa và công bằng sao? Nếu như như thế, tại sao ngươi không tự sát? Phải biết là ngươi đã phạm phải tội khi quân!”
Cũng có người nhìn thấy Cơ Minh Nguyệt chậm chạp không đưa ra quyết định, đứng ra túm lấy đạo đức, muốn khiến cho Diệp Ninh tự sát.
Nhưng hắn không hề biết, chuyện gì Diệp Ninh cũng dám làm, duy nhất chỉ có tự sát là không dám làm.
“Ta đúng là đã kháng chỉ, nhưng ta sẽ không tự sát, bởi vì ta sẽ không bao giờ cảm thấy tội lỗi vì những chuyện mà mình đã làm, ngược lại, ta rất vinh quang, một người vinh quang, sao có thể tự sát?” Diệp Ninh mở miệng, mỉa mai cười: “Ta có thể chết, nhưng ta chết vinh quang… Rất đáng tiếc, điểm này, ngươi sẽ không hiểu!”
Vấn Tâm kính có chút dao động.
Một đạo ánh sáng vô hình, chiếu vào trên người Diệp Ninh.
Nó phát hiện, lời nói này của Diệp Ninh không phải là giả dối, hắn là thật sự không sợ chết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT