Tình cảm mà vị công tử họ Hoàng dành cho Diêu Phẩm Nghiên là thật lòng.
Từ sau lần Diêu Phẩm Nghiên rời khỏi Du Đồng mà không nói một lời, hắn vẫn luôn day dứt khôn nguôi, không ngừng tìm kiếm tung tích của nàng ta.
Suốt hơn nửa năm qua, hắn chưa từng có lúc nào buông bỏ ý định ấy, dù chỉ một khắc.
Thậm chí, vì tìm được Diêu Phẩm Nghiên, hắn còn bằng lòng cúi đầu với người nhà, chủ động nhờ cậy họ giúp đỡ.
Hắn đã vận dụng không ít mối quan hệ và thế lực trong gia tộc để dò la tung tích nàng ta. Nhưng Hoàng gia suy cho cùng cũng chỉ là thương gia, hơn nữa các mối quan hệ và thế lực mà họ có chủ yếu đều nằm ở phía Nam. Còn chuyện ở kinh thành, hắn tất nhiên không thể nào tra ra.
Kỳ thật, lúc đó Hoàng công tử cũng không hề mất trí nhớ như hắn từng nói. Chẳng qua là vì cãi nhau với cha nên giận dỗi bỏ nhà ra đi. Hắn vốn dĩ cũng không định quay về ngay, vì thế mới giả vờ nói mình bị mất trí nhớ, chỉ nhớ được một cái họ.
Việc giả mất trí nhớ ấy là để không bị phu nhân và lão gia Đường gia nghi ngờ, nhằm tránh để cha hắn biết được chỗ ở và đến bắt về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play