Bảy giờ tối, tại khách sạn năm sao uy tín nhất trong trung tâm thành phố.
Cô tiếp tân ở đại sảnh vẫn giữ nguyên nụ cười lễ phép, hai tay đưa tấm thẻ đã mất hiệu lực tới trước mặt Cố Nhiễm: “Xin lỗi thưa cô, xin hỏi cô còn tuỳ chọn thanh toán nào khác không ạ?”
Cố Nhiễm cúi đầu, nhìn tấm thẻ màu đen trước mắt.
Từ khi cô gào lên câu “Chúng ta kết thúc đi” với Quý Thời Dục thì cô cứ nghĩ mình đã đá được Quý Thời Dục, tự cho rằng tâm cao khí ngạo muốn bay ra khỏi cái lồng chim được rèn từ vàng ròng kia, bởi vậy cô đã vội vàng thu dọn hành lý muốn đi khỏi “cái lồng” đó trốn đến khách sạn ở, tới tận bây giờ, thực tế phũ phàng như đánh một đòn cảnh cáo buộc cô phải tỉnh táo lại.
Cô tự cho rằng mình “tâm cao khí ngạo”, nhưng thật ra lại chọn khách sạn năm sao, sau đó quẹt thẻ của Quý Thời Dục cho cô mà không hề có bất cứ gánh nặng nào.
Cuối cùng từng chiếc thẻ tín dụng bị đóng băng nói với cô một sự thật rằng, đó là sẽ không có ai khác tuyệt tình hơn người đàn ông không yêu và không cần mình.
Anh ta sẽ nhanh chân đóng băng thẻ để nói với bạn trước khi bị bạn dọa sẽ thật sự bỏ đi rằng —— vậy thì cút đi.
Tiếp tân đại sảnh vừa nhìn cô gái xinh đẹp tuy trông hơi nhếch nhác nhưng từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu trước mặt, vừa chỉ vào mã hai chiều bên cạnh, đoạn mỉm cười nói: “Chúng tôi cũng hỗ trợ thanh toán qua WeChat hoặc Alipay ạ.”
Cố Nhiễm bật WeChat và Alipay của mình lên. Cô không thường dùng hai phương thức thanh toán này nên trong đó chỉ có chút tiền lẻ do lúc trước giành bao lì xì mà thôi, cộng lại còn chưa đủ ở một buổi chiều trong khách sạn này nữa.
Tiếp tân đại sảnh thấy cô gái trước mắt liên tục chuyển đổi giữa hai app WeChat và Alipay, song cuối cùng không chọn được cách thanh toán nào, thì nụ cười trên mặt cô ta rốt cuộc cũng tắt hẳn.
Không chỉ có một mình cô đang đứng trước quầy lễ tân làm thủ tục check-in.
Sau cùng, Cố Nhiễm không biết mình đã ra khỏi khách sạn cùng với chiếc vali trước ánh nhìn của mọi người ở quầy lễ tân bằng cách nào nữa.
Tuy vậy, sau khi ra ngoài, cô đột nhiên phát hiện toàn thân mình gai mắt biết bao.
Dinh thự Nam Thần. Người giúp việc phát hiện Cố Nhiễm kéo hành lý ra ngoài rồi quay lại không lâu sau đó.
Người giúp việc thở phào nhẹ nhõm, báo cáo tin tốt này với trợ lý Từ.
Thế nhưng, không ai trong số họ chú ý đến, trong đêm đó, cô gái mặc chiếc áo T-shirt và quần jeans đơn giản nhất, trừ giấy tờ ra thì không mang theo gì khác, đã lặng lẽ bước ra khỏi cổng lớn của biệt thự này.
...
Thành phố A tấc đất tấc vàng, có khách sạn năm sao xa hoa thì cũng sẽ có khách sạn tốc hành thu phí thấp.
Cố Nhiễm ngửi thấy mùi ẩm ướt và nấm mốc trong phòng, bất chợt ánh mắt trở nên sưng đỏ. Đoạn cô nhìn vào vòng bạn bè của mình, đêm nay nó sống động như đêm giao thừa vậy.
Tần Văn Y “chết đi sống lại” là một tin tức lớn trong giới của cả thành phố A. Thảo nào người của nhà họ Tần viện cớ không tìm được thi thể sau vụ tai nạn trực thăng năm đó để ghi lại toàn bộ thông tin hồ sơ của Tần Văn Y là “Mất tích”, hoá ra họ đã có tính toán từ trước.
Cố Nhiễm không muốn nghe những tranh đấu gia tộc phức tạp của nhà họ Tần.
Những gì cô nghe được là nhóm chị em Viên Mộng Huyên từng là bạn tốt của Tần Văn Y, giờ đây tất cả họ đều báo cho nhau biết tin vui này khắp vòng bạn bè, và bảo chờ ngày Tần Văn Y trở về nước, họ sẽ cùng đón gió tẩy trần cho cô ta.
Như có hẹn với nhau, tấm hình được đăng trong vòng bạn bè của những người đó đều là hình chụp chung thời còn đi học với nhau. Nhóm người trong hình đều mặc đồng phục học sinh, Tần Văn Y thân mật dựa vào vai Quý Thời Dục, ai cũng có thể nhìn ra được hai người đó là người yêu.
Họ biết Cố Nhiễm sẽ thấy, thậm chí còn đặc biệt đăng lên cho người ta xem, hệt như hôm qua, họ đã bắt gặp cái tin sắp kết hôn trên vòng bạn bè của Cố Nhiễm vậy.
Mới chỉ một ngày mà đã nghiêng trời lệch đất.
Cố Nhiễm nhìn đăm đăm vào hình của Tần Văn Y và Quý Thời Dục, ngón tay cầm điện thoại siết lại càng lúc càng chặt, cuối cùng bỗng dưng lại buông ra.
Cô ngã xuống, dùng chăn che kín đầu, cảm nhận được nước mắt lăn dài từ khoé mắt xuống ướt nhòe gối đầu. Đến lúc quá mệt mỏi, cô không biết mình đã ngủ thiếp đi lúc nào.
Ngày hôm sau, Cố Nhiễm cắt gãy và toan ném tất cả mấy tấm thẻ bị đóng băng đó vào thùng rác. Vừa cắt xong, cô nhận được một cuộc điện thoại.