Cố Nhiễm nheo mắt, thích ý duỗi lưng một cái, sau đó lấy điện thoại di động ra đăng lên vòng bạn bè.

“Ái Ngân Hồ”, tên lãng mạn và bức tranh cũng lãng mạn nốt, mua về treo trên phòng ngủ nhà mới là thích hợp nhất đó nha.”

Cô bổ sung rõ bên dưới bình luận của vòng bạn bè này: “Phòng tân hôn cho đám cưới á.”

Cố Nhiễm đăng vòng bạn bè xong thì nhanh chóng nhận được một mớ like và rất nhiều bình luận “Chúc mừng” không biết là thật lòng hay giả tạo.

Cô chọn lọc trả lời bằng vài câu “Cảm ơn”, sau đó quay lại giao diện màn hình WeChat.

Quý Thời Dục chưa nhắn đáp lại WeChat của cô.

Cố Nhiễm dẩu môi, quyết định chơi game. Khi trò chơi kết thúc, lúc cô nhìn ra ngoài cửa xe thì xe đang lái vào dinh thự Nam Thần.

Biệt thự đơn lập Lâm Hồ nằm trong trung tâm thành phố, mấy năm qua Cố Nhiễm vẫn ở đây. Vì tiện đi làm, đa số thời gian Quý Thời Dục đều ở căn hộ tại trung tâm Kim Dung, đôi khi mới đến dinh thự Nam Thần thôi.

Có người gọi đùa sau lưng rằng, nếu Cố Nhiễm là chim hoàng yến Quý Thời Dục nuôi, vậy dinh thự Nam Thần phải là lồng son dùng để nhốt con chim hoàng yến đó.

Cố Nhiễm mang lại giày, trở về “lồng son” xa hoa và hào nhoáng thuộc về riêng cô.

Có loài chim hướng tới bầu trời và tự do, vậy tại sao lại không thể có loài bẩm sinh thích ở trong lồng chứ?

Được dày công nuôi dưỡng trong sự ăn sung mặc sướng, ở trong lồng vỗ đôi cánh xinh đẹp, vui sướng hát ca, chờ đợi bàn tay chủ nhân dịu dàng vuốt ve những chiếc lông vũ quý giá của mình.

Cố Nhiễm lên tới lầu hai, phòng ngủ chính rộng rãi và sáng ngời, một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trong không khí, là do người giúp việc đã thắp những cây nến thơm mà cô yêu thích.

Cố Nhiễm bước chân trần lên tấm thảm trải sàn dày rậm màu trắng sữa và quan sát căn phòng ngủ này.

Cô thật sự sắp kết hôn với Quý Thời Dục nhưng phòng cưới sẽ không ở trong đây. Sau khi kết hôn, cô có thể bay ra khỏi lồng chim bằng vàng ròng được chế tạo cho riêng cô này rồi.

Cô không còn là chim hoàng yến ngang ngược càn rỡ trong miệng người đời nữa, mà là người vợ chính thức và hợp lý hợp pháp của Quý Thời Dục.

Tâm trạng Cố Nhiễm không tồi, đầu tiên là tắm rửa sạch sẽ, rồi vào tủ rượu lấy một chai rượu đỏ, sau đó cô bật nhạc nhẹ lên.

Chất lỏng màu đỏ sậm được rót vào ly rượu chân cao tinh xảo. Cố Nhiễm tự rót tự uống một mình. Lúc vui vẻ, cô bưng ly rượu và đứng lên, rồi nhón chân quay hai vòng theo điệu nhạc.

Đêm khuya, mặt hồ nhân tạo phẳng lặng chợt gợn sóng.

Một chiếc xe hơi màu đen xuyên qua đêm tối, êm ả lái vào cổng lớn của dinh thự Nam Thần.

Lúc xuống xe, Quý Thời Dục mới nhìn thấy tin WeChat Cố Nhiễm gửi cho anh, là hình bức họa cô đã tốn 370 triệu đấu giá vào đêm hôm nay và kèm theo một câu “Anh coi có đẹp không nà”.

Vừa rồi Cố Minh Cảnh gọi điện thoại cho anh, cười nói chim hoàng yến nhà cậu dạo gần đây đang thông báo sắp kết hôn với cậu, còn đăng mấy tin trên vòng bạn bè nữa, có thật vậy không.

Anh ta còn nói, rằng con chim hoàng yến nhỏ nhà cậu đang dùng cách này để ép hôn cậu hả?

Quý Thời Dục không phủ nhận, chẳng qua anh không ngờ Cố Nhiễm đã đi khắp nơi rêu rao về chuyện kết hôn này.

Quý Thời Dục mở vào vòng bạn bè của Cố Nhiễm. Quả nhiên, vài bài viết gần đây đều liên quan đến kết hôn, mỗi một chữ trong câu đều ra chiều tự mãn lắm.

Sắc mặt anh trở nên u ám.

Chuyện kết hôn là do ông già đề nghị trước. Ông già thích Cố Nhiễm, muốn nhanh chóng được bế cháu.

Cơ thể ông già không tốt lắm nên anh không tiện nói thẳng dạo này công việc bề bộn, tạm thời anh không có kế hoạch kết hôn. Nhưng anh nghĩ Cố Nhiễm sẽ hiểu ý của anh, ấy vậy mà không ngờ cô lại cho là thật, còn bắt chước học theo ông già chuẩn bị phòng cưới.

Quý Thời Dục thoát khỏi WeChat, cất điện thoại di động rồi lên lầu.

Về chuyện kết hôn này, anh cảm thấy mình cần phải nói rõ với Cố Nhiễm.

Cửa phòng ngủ chính khép hờ, ánh đèn ấm áp len lỏi ra từ khe cửa.

Quý Thời Dục đi tới, mở cửa phòng ra.

Anh thấy Cố Nhiễm vừa một tay cầm ly rượu, vừa nhảy chân trần trên thảm theo điệu nhạc.

Cố Nhiễm đang xoay vòng vòng. Lúc lướt nhìn ra cửa, cô thấy có một người đàn ông cao lớn đột ngột xuất hiện.

Cô sững sờ dừng lại.

Quý Thời Dục cau mày nhìn gương mặt ửng hồng, đã ngà ngà say của Cố Nhiễm.

Ly chân cao trong tay Cố Nhiễm rơi xuống, đáp lên mặt thảm mềm như nhung nhưng không hề phát ra chút tiếng vang nào.

Cô nhìn người đàn ông đang đứng ngoài cửa rồi loạng choạng bước tới.

Đối diện với vẻ mặt lạnh lùng của anh, trong đầu cô cứ vọng lại những lời mà tất cả mọi người đều đang bàn tán ——

Chỉ vì Tần Văn Y không có ở đây.

Chỉ vì Tần Văn Y không có ở đây thôi.

Những lời đó rất phiền, đêm nay rõ ràng vốn dĩ cô nên vui vẻ, thế nhưng không biết từ khi nào câu nói ấy đột nhiên bắt đầu vang vọng bên tai cô, như vô vàn những người tí hon đang nằm sát tai cô lải nhải liên tục, không tài nào hất chúng ra được.

Cố Nhiễm cáu kỉnh lắc đầu, ngã nhào qua và ôm lấy cổ của Quý Thời Dục.

Cô nhìn vào mắt của người đàn ông ấy, nói từng chữ từng câu một cách thật nghiêm túc: “Anh nhìn đi, em là Cố Nhiễm.”

------oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play