Kết thúc học kỳ đầu tiên của năm nhất, Kỷ Thời trượt một môn. Khoảnh khắc nhìn thấy điểm số ấy, anh không quá sốc. Có lẽ vì hồi cấp ba anh cũng từng nhiều lần không đạt yêu cầu, nên đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước. Ở Viện Toán này, anh luôn coi mình là một người học chậm, chỉ biết cố gắng từng chút một.
Hơn nữa, trong lớp anh, anh thậm chí còn không phải là người trượt nhiều môn nhất.
Thỉnh thoảng, khi tự học ở thư viện, Kỷ Thời gặp một số sinh viên từ các khoa khác. Khi họ hỏi anh thuộc khoa nào, vừa nghe anh trả lời “Viện Toán”, ánh mắt của họ lập tức hiện lên sự kính nể. Viện Toán vốn được mệnh danh là "bệnh viện tâm thần" hàng đầu trong bốn khoa khắc nghiệt nhất của Bắc Đại. Những ai có thể tồn tại ở đây đều là những thiên tài trong số thiên tài.
Kỷ Thời gọi điện thông báo cho bố mẹ về việc anh trượt một môn. Bố mẹ anh không trách mắng gì, chỉ bảo anh cố gắng hơn trong kỳ tới.
Ít nhất, việc học lại môn đó vẫn còn nằm trong khả năng của anh.
Năm nay, nhà anh vừa mới xây xong một căn nhà mới, phần lớn nhờ vào khoản tiền thưởng từ việc anh đỗ vào Bắc Đại. Gia đình không còn nợ nần bên ngoài, hơn nữa sau khi anh vào đại học, chi tiêu cũng tiết kiệm hơn, nhờ vậy bố mẹ anh còn để dành được một chút tiền.
Điều duy nhất khiến Kỷ Thời tiếc nuối là năm nay anh không đủ điều kiện nhận học bổng. Dù vậy, anh cũng không nghĩ đến việc đi làm thêm, bởi thời gian học tập quá quý giá. Môn Toán vốn đã khó, nhưng khi anh thực sự đắm chìm vào nó, tự mình suy nghĩ và giải quyết từng vấn đề, cảm giác hạnh phúc đó không gì có thể sánh được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play