Hôm sau, bố mẹ anh đã thương lượng xong giá với bên trung gian, dưa trong nhà có thể bán được. Ngày bán dưa, các chú các bác đều đến giúp, còn cậu út thì đang làm ở xưởng, không thể rời ra được, nhưng trưa vẫn tranh thủ ghé qua. Họ cần vận chuyển dưa lên xe, đóng gói rồi chở đi.
Kỷ Thời định giúp một tay, nhưng làm được một lúc đã bị chê vụng về, động tác chậm chạp, thế là bị mẹ giao cho một nhiệm vụ riêng: đun nước, để nguội rồi mang ra cho mọi người uống khi họ xong việc.
Anh thuộc kiểu người "tay chân vụng về, chẳng biết cấy cày", ở nhà thực sự rất chán.
Mỗi ngày, anh chỉ xem TV hoặc lôi mấy cuốn tiểu thuyết đã mua từ trước ra đọc. Sau khi tốt nghiệp, bố mẹ không còn quan tâm anh đọc sách gì nữa. Anh lôi mấy cuốn tiểu thuyết ra đọc, còn sách tham khảo và bài tập vẫn nằm trong cái thùng ở nhà, từ lúc về anh chưa đụng tới lần nào.
Phải nói sao nhỉ? Anh cảm giác như đột nhiên mất đi mục tiêu phấn đấu, cũng chẳng có việc gì để làm.
Tằng Thái Nhiên nói hè này muốn tìm việc làm thêm, ví dụ như đến KFC phụ giúp, nhưng Kỷ Thời không thể lên thị trấn, mà ở quê thì cũng chẳng có việc gì phù hợp với anh.
Anh từng nghĩ đến việc dạy kèm cho học sinh cấp hai, nhưng điểm thi vẫn chưa có, chắc chẳng ai chịu nhận anh. Với lại, ở quê anh, phong trào học thêm không thịnh hành. Hồi anh học cấp hai, trong lớp chỉ có một hai người đi học thêm. Sao mọi người biết được à? Vì giáo viên cứ gọi đúng mấy người đó lên trả lời câu hỏi trong mỗi tiết học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play