Nhưng nghĩ kỹ lại, bảo vệ môi trường quả thực là chủ đề trọng tâm của thời đại này và mấy năm sau đó, vì mấy năm nữa nhà Kỷ Thời họ cũng bắt đầu thực hiện các biện pháp bảo vệ môi trường, cấm đốt rơm rạ, trước cửa nhà họ bây giờ vẫn còn chất đống rơm rạ, mấy năm nữa sẽ không được chất nữa, con sông bẩn thỉu trước cửa cũng được nạo vét hàng năm, vớt hết những thứ linh tinh trong sông lên, còn đặt một thùng rác ở phía nam đường nhà hàng xóm, mấy ngày lại có người đến thu.
Phân tích từ góc độ này, bài văn thi đại học năm đó của họ có thể viết được rất nhiều điểm.
Kỷ Thời hy vọng bài văn của mình có loại cảm giác đó, anh không thể hình dung được, nhưng giám khảo vừa nhìn là thấy anh nổi bật ngay - nhưng anh cũng chỉ nghĩ thế thôi, mình có bao nhiêu cân lượng, trong lòng anh rất rõ.
Buồn thay.
Diêu Mông nhìn vẻ mặt khổ sở của Kỷ Thời khi nhìn chằm chằm vào bài văn, tò mò hỏi: "Sao cậu lại xem văn nữa rồi?"
"Văn của tớ tốt không?"
Diêu Mông: "... Điểm văn lần trước của tớ còn không bằng cậu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play