"Ngươi nói, con hỏa linh điểu này là do lạc đường, cho nên mới không cẩn thận rơi vào cạm bẫy của các ngươi?" Lục Vân Dao cảm thấy mình phảng phất đã bắt được một điểm mấu chốt nào đó.
"Đúng vậy!" Hồng Trần Hạt Vương ngơ ngác gật đầu, nói ra, nó còn rất đắc ý, đắc ý vì vận khí của bầy hồng trần bọ cạp quá tốt.
Lục Vân Dao không nhịn được đi qua đi lại, nàng cho rằng trong phương tiểu thế giới này chỉ có hai người các nàng và bầy hồng trần bọ cạp tồn tại, hóa ra không phải?
Có thể nói, hỏa linh điểu này xuất hiện quá mức không tầm thường? Theo như lời Hồng Trần Hạt Vương nói, rõ ràng chúng chỉ tồn tại ở trong núi lửa hoạt động, nơi có hỏa linh lực thịnh vượng nhất, làm sao lại không quản xa xôi ngàn dặm chạy đến vùng hồng trần hoang vu thê lương này của chúng nó?
Lục Vân Dao chỉ cảm thấy đầu mình phảng phất biến thành một đống bột nhão, nàng nhắm mắt lại, bên tai chợt vang lên tiếng Mộc Thất Thất yếu ớt cảm khái: "Nói như vậy, hỏa linh điểu kia cũng thật đáng thương, lạc đường đã đành, thế mà còn bị các ngươi coi là lương thực, thật thảm."
"Chúng ta cũng rất thảm, được không? Nếu không phải tại các ngươi, thiên phú đường thi của chúng ta cũng sẽ không tạm thời thiếu hụt." Không thể không nói, đảm lượng của Hồng Trần Hạt Vương cũng là tăng theo ngày, dám ngay trước mặt Lục Vân Dao cãi nhau với Mộc Thất Thất.
Hơn nữa nhìn bộ dáng tựa hồ còn rất vui vẻ: "Nói không chừng người ta lạc đường cũng là bởi vì các ngươi nha."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT