Tóc Tô Chi rất dài, Việt Xuân Hàn trong nhà lại không có máy sấy, cô đành dùng khăn bông lau đi lau lại. Lau được một nửa thì đợi tóc khô tự nhiên. May mà trước đó đốt củi đun nước tắm khá nhiều, căn phòng lúc này ấm áp dễ chịu, Tô Chi đợi một lát tóc liền tự khô.
Khi Tô Chi nằm xuống, mái tóc đen nhánh, suôn mượt xõa tung, Việt Điềm Điềm reo lên khen ngợi: “Oa, tóc dì đẹp quá, Điềm Điềm lớn lên cũng sẽ có mái tóc xinh đẹp như dì không ạ?”
Không ngờ Việt Điềm Điềm nhỏ tuổi vậy mà đã biết làm đẹp, Tô Chi vừa buồn cười vừa không biết nói gì, xoa xoa đầu cô bé: “Đương nhiên là có rồi.”
Việt Xuân Hàn cầm chân nến, theo bản năng liếc nhìn Tô Chi khi các cô trò chuyện. Tóc Tô Chi rất dài, bình thường xõa xuống có thể chạm đến ngang hông, đen nhánh và mềm mượt như lụa thượng hạng. Lúc này, cô đang nằm trên đệm chơi với Việt Điềm Điềm, mái tóc dày như rong biển trải rộng trên đệm chăn và giường đất, vừa rối bời vừa đẹp đẽ, làm tôn lên khuôn mặt Tô Chi trắng sứ, nõn nà, mịn màng.
Việt Xuân Hàn nhìn cô thật sâu một cái rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt, nắm chặt chân nến thổi tắt nến, căn phòng nhanh chóng chìm vào bóng tối.
Hôm qua Tô Chi vẫn còn hơi chưa quen với nhịp sinh hoạt đi ngủ sớm này, nhưng có lẽ vì ban ngày làm việc đồng áng cả ngày nên hôm nay cô rất buồn ngủ. Nhìn căn phòng tối đen, đại não cô nhanh chóng mơ màng, thấy cô như vậy, Việt Điềm Điềm có chút sốt ruột.
Việt Điềm Điềm ghé vào lòng Tô Chi, muốn nghe tiếp nửa sau câu chuyện “Nàng Tiên Cá” mà Tô Chi kể đêm qua. Không ngờ chưa kịp nghe, Tô Chi đã gối đầu lên gối, nhắm mắt lại với vẻ mặt ngái ngủ, trông vô cùng buồn ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play