Sân sau nhà có một cái giếng nước, nước trong giếng mùa đông thì ấm áp, mùa hè thì mát mẻ, giếng nước ở Dung Thành ngoài việc giải quyết nhu cầu nước sinh hoạt, còn có một tác dụng nữa là có thể thay thế cho tủ lạnh.
Cho dù là làm bánh hay thạch găng, mọi người đều thích cho nguyên liệu vào giếng nước, ngâm khoảng ba bốn tiếng đồng hồ, bản thân thức ăn đã mang theo hơi mát lạnh sảng khoái, mùa hè rất nhiều người thích cho dưa hấu vào đó, khi nào muốn ăn thì vớt ra, như vậy còn sảng khoái hơn cả dưa hấu lấy từ trong tủ lạnh ra, lại không dễ bị đau bụng.
Trẻ con thì thích buộc dây vào chai nước ngọt rồi thả xuống giếng, đến tối lấy lên quả là thần khí giải nhiệt.
Dì Tống múc thạch găng đã đông thành dạng keo vào bát, sau đó thêm một ít nước đường đỏ: “Tiểu Sơ, A Luật, A Hành, mau lại đây ăn thạch găng nào.”
Thời này dù là đường trắng hay đường đỏ đều rất quý giá, nấu nước đường đỏ cần cho rất nhiều nước, vị ngọt thật ra không còn đậm đà nữa, nhưng có người vẫn không thích.
Ví dụ như Trần Luật và Cố Khiếu Hành, hai người đều cảm thấy là đàn ông con trai thì uống canh ngọt làm gì.
“Dì Tống, con không uống đâu, để dành cho Tiểu Sơ đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play