Giờ giữa trưa, trời hơi nắng, nhưng may mắn Kỷ Trường Phong và Ngu Đường đi trên con đường nhỏ giữa núi, dọc đường thỉnh thoảng có bóng cây. Đi đến chỗ nắng gắt không có bóng cây, Kỷ Trường Phong liền vươn tay che nắng cho Ngu Đường.
Ngu Đường thực sự rất mệt, lại rất đói. Tuy cô ăn không nhiều, nhưng dù sao sáng sớm và giữa trưa đều chưa ăn gì, hơn nữa vừa rồi còn ở dưới nước bơi lội nửa ngày, trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, đã sớm không còn chút sức lực nào.
Kỷ Trường Phong nhìn thấu cô, bước chân chậm lại, đợi cô chậm rãi đuổi kịp, dừng một chút rồi nhìn cô: “Hay là anh cõng em về nhé.”
Ngu Đường liếc nhìn vết thương ở bụng anh đã bắt đầu chảy máu, nghiêng đầu lạnh nhạt từ chối: “Anh lo cho bản thân mình đi.”
Kỷ Trường Phong bị cô từ chối cũng không tức giận, anh chỉ thỉnh thoảng lại nhìn Ngu Đường một cái. Lén lút quan sát biểu cảm của Ngu Đường, sợ cô thật sự tức giận.
Nhưng may mắn thay, không có. Kỷ Trường Phong nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ là Ngu Đường quả thật đang cố tỏ ra mạnh mẽ, trán rất nhanh lấm tấm mồ hôi, vẻ mặt nhăn nhó, ngay cả cánh tay cũng thường xuyên chống vào sườn, thở hổn hển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play