Tối hôm sau, tôi không tài nào rời khỏi giường được.
Người chăm học cũng có lúc thích ngủ nướng, rốt cuộc kẻ nào đã phát minh ra thứ Hai mùa đông kia chứ!
Chuông báo thức reo không ngừng, chăn thì ấm áp, đầu óc tôi mơ màng, không muốn tỉnh, ngay cả tay để tắt báo thức cũng lười vươn ra.
Văng vẳng bên tai lại là giọng Thẩm Thuật, bàn tay lạnh chạm vào trán khiến tôi nhíu mày.
Cậu ấy bật cười khẽ, ngón tay chọt lên má tôi:
“Dễ thương quá, cứ như nếp cẩm nóng vậy.”
“Nhưng nếp cẩm ấy sốt rồi, phải thức dậy đi bệnh viện thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT