Vu Thanh Hàn đã dẫn người rời đi, nên quanh Chân Minh Châu lúc này chỉ còn lại vài người bên phía Cốc gia. Dù Minh Châu có nhờ vài thím trong thôn tới hỗ trợ, cô cũng không quá bận tâm đến nhóm người của Cốc gia. Cô nhẹ nhàng giải thích:
"Nhà cháu có một gia đình rất mê cổ trang, họ còn muốn ở lại để thêu bình phong nên cần không gian yên tĩnh. Cháu mong các thím đừng làm phiền họ."
Thím Bàng là người đầu tiên gật đầu tán thành:
"Cosplay đúng không? Đừng nghĩ mấy thím lớn tuổi không biết, thật ra gặp nhiều rồi nên cũng quen mắt rồi."
Lời này hoàn toàn không phải nói chơi. Mùa hè trời đẹp, thường có mấy cô gái trẻ mặc cổ phục đến đây chụp ảnh. Ly Sơn có phong cảnh hữu tình, khách du lịch đông đúc nên người dân trong thôn chủ yếu dựa vào ngành du lịch để kiếm sống.
Mọi người đã quen với việc có người mặc cổ trang đến đây nên đều dễ dàng hiểu chuyện.
"Cháu yên tâm đi, mấy thím không làm phiền họ đâu. Thím còn gặp mấy người kỳ cục hơn kìa. Nói chuyện kiểu xưa, thím đáp lại bình thường thì họ giả bộ không hiểu. Thím còn tưởng gặp người xuyên không thật đấy. Tivi không phải toàn chiếu mấy phim xuyên không sao? Có lần lão Ngưu chẳng may làm bắn nước vào giày cô kia, cô ta lập tức quát tháo ầm ĩ, nói giày mấy ngàn đồng, bắt lão Ngưu phải quét mã đền tiền. Lúc đó thì không thấy nói văn vẻ nữa đâu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play