Lần này, Túc Ninh mang đến rất nhiều thứ. "Trong túi còn có đường trắng và muối, chắc chắn đủ cho các ngươi dùng lâu dài. Đây là một bao gạo nhỏ. Còn đây là một ít đồ ăn vặt, thi thoảng các ngươi có thể lấy ra ăn."
Hai đứa trẻ nhìn anh, ngơ ngác và không nói được lời nào. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy nhiều đồ vật như vậy. Lần trước cũng có không ít, nhưng lần này lại có cả chăn đệm, quần áo mùa đông, khiến mọi thứ trông thật đồ sộ.
Túc Ninh dặn dò: "Ta đưa cho các ngươi những thứ này, nhưng phải nhớ rằng, không nên phô trương quá mức, đó không phải điều tốt."
"Chúng đệ hiểu rồi, không ai hiểu chuyện này hơn chúng đệ đâu."
Trước đây, bọn họ không sống ở đây mà chủ yếu xin ăn ở một trấn nhỏ gần đó, nhưng do xảy ra tranh chấp với người khác, họ mới phải đến trấn này. Ngày xưa, chỉ cần được cho một cái màn thầu cũng có thể bị cướp đi, vì vậy họ hiểu rằng đôi khi che giấu là cách tốt nhất.
Túc Ninh gật đầu: "Mọi chuyện đều phải cẩn thận."
"Chúng đệ biết rồi, đại ca."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play