Cả hai nhanh chóng chạy đến khu vực trò chơi vượt thác, nơi rõ ràng có đông người xếp hàng hơn so với những khu khác. Có vẻ như mọi người đều rất thích loại hình thể thao dưới nước này. Chân Minh Châu vội vã chạy đến quầy bán gần đó, mua hai chiếc áo mưa dùng một lần cùng với đồ bọc giày. Cô giải thích: "Chơi trò này phải mặc áo mưa, nếu không nước sẽ bắn lên người, rất dễ bị ướt." Chỉ trong chốc lát, cô đã thay xong áo mưa và mang bọc giày vào. Thấy Túc Ninh đang nhìn và làm theo các động tác của mình, cô bật cười nói: "Nếu anh không tự làm được, để tôi giúp anh nhé."
Túc Ninh nở một nụ cười mỉm, đáp lại: "Được." Dù khu vực này có vẻ đông người hơn so với chỗ tiểu phi thuyền một chút, nhưng chỉ mất chưa đầy mười phút là đến lượt họ. Không biết có phải trùng hợp không mà họ lại có được vị trí ở đầu thuyền. Chân Minh Châu vui mừng, nhanh chóng kéo Túc Ninh chạy đến hàng đầu, với động tác nhanh nhẹn như một chú thỏ con. Túc Ninh bất ngờ khi Chân Minh Châu nắm chặt tay anh, cả người có chút cứng đờ. Nhưng ngay sau đó, anh quay sang nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý.
Thực ra, Chân Minh Châu vì quá vui mừng khi chiếm được vị trí hàng đầu nên tâm trạng phấn chấn hẳn lên: "Tuyệt quá." Lúc này, Túc Ninh mới hiểu, cô kéo anh đi chỉ vì muốn có được vị trí đó. Anh tự nhiên lại nghĩ quá nhiều, hóa ra là do anh tự đa tình mà thôi.
Chân Minh Châu ánh mắt sáng ngời, hứng thú nói: "Tôi rất thích ngồi ở hàng đầu tiên, rất kích thích." Công viên giải trí như một nơi để mọi người giải tỏa hết những lo âu, đồng thời cũng mang lại một chút niềm vui trẻ con. Cô tiếp tục: "Khi còn nhỏ, gia đình tôi không khá giả, nhưng ba tôi biết tôi thích nên thường xuyên dẫn tôi đến đây. Tôi có một cô bạn thân tên Lâm Nghiên, mỗi lần chúng tôi đến đây đều đi cùng nhau, và ba tôi luôn có thể giành được chỗ ngồi đầu tiên."
Sau đó, cô nhìn Túc Ninh với ánh mắt như muốn chế giễu. Anh chỉ có thể đứng đợi cô kéo mình đi. Túc Ninh lúc này chỉ có thể thở dài trong im lặng, tự hứa với lòng rằng lần sau nhất định sẽ giành được chỗ ngồi đầu tiên.
Chân Minh Châu vui vẻ chia sẻ thêm: "Không phải tôi học đại học ở Thượng Hải sao? Lúc đó tôi và Nghiên Nghiên có đi Disney, lần nào cũng phải ngồi ở hàng đầu tiên, từ Pirates Of The Caribbean* đến Soaring over the Horizon*, cái nào chúng tôi cũng thích."
Túc Ninh nhìn Chân Minh Châu, bật cười. Anh nói: "Vậy sau này, chúng ta có thể cùng nhau đi đến đó không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT