Chân Minh Châu không để tâm đến vẻ mặt của Túc Ninh.
Cô trả lời: “Đúng vậy, hiện giờ chính sách quốc gia rất khuyến khích giáo dục, điều kiện cũng thuận lợi hơn trước nên nhiều người có cơ hội học lên đại học. Chẳng hạn bạn học cấp hai của tôi, ngoài ba đến năm người thì gần như ai cũng lên cấp ba. Sau đó, thi từ cấp ba lên đại học thì chỉ có một người là không đậu mà thôi.”
Túc Ninh cảm thán: “Nhiều người đi học như vậy sao!”
Chân Minh Châu gật đầu: “Đúng thế, tri thức là sức mạnh mà.”
Cô nói thêm: “Còn nữa, ở chỗ chúng tôi, đến 18 tuổi mới được xem là trưởng thành, dưới độ tuổi đó đều vẫn là người chưa thành niên.”
Khóe môi Túc Ninh khẽ co giật, cảm thấy có quá nhiều điều khiến người ta khó mà diễn tả hết. Ở thời đại anh sống, những đứa trẻ mới mười mấy tuổi đã phải phụ giúp việc nhà rồi.
“Những kiến thức phổ thông thế này từ từ rồi cũng sẽ biết hết thôi. Hiện tại cô nên đưa cậu ta ra ngoài đi dạo một vòng, để cậu ấy làm quen với môi trường xung quanh,” Vu Thanh Hàn lên tiếng đề xuất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play