Chị gái của Cẩu Đản tên là Táo Hoa. Cả hai đã thỏa thuận rằng nếu có thu hoạch thì sau bữa sáng sẽ gặp nhau ở miếu hoang, còn nếu không có gì thì cũng phải quay về sớm, tuyệt đối không được đi lang thang. Hôm ấy, Táo Hoa gần như không kiếm được gì. Dù người dân ở vùng này có thu về được ít bạc, nhưng chẳng ai rộng rãi ban phát đồ ăn cho mấy đứa trẻ ăn xin cả. Do tình hình hạn hán nghiêm trọng, hầu hết các gia đình đều đang thiếu thốn lương thực, thậm chí còn mắc nợ triều đình, vì vậy không ai dám tiêu xài bừa bãi. Ngay cả con cái nhà mình còn ăn không đủ no, làm gì có đồ dư để bố thí cho người ngoài.
Táo Hoa đi qua hai thôn mà vẫn không thu hoạch được gì. Mãi đến khi đến được một ngôi làng gần chân núi, cô bé mới xin được một cái bánh bao. Dù vậy, không có gia đình nào chịu cho cô bé tá túc. Những nhà dân bình thường đều rất cảnh giác, không dễ gì chứa chấp một đứa trẻ lạ mặt. Cẩu Đản là một trong những đứa trẻ hiếm hoi được may mắn như thế. Lúc Táo Hoa quay lại thì trời đã tối om, mưa như trút nước, người cô bé ướt từ đầu đến chân. Dù có được chiếc bánh bao nhưng cô vẫn không dám ăn hết, bởi chẳng rõ em trai mình có tìm được gì để ăn không. Cô chỉ ăn một nửa, để dành phần còn lại cho em.
Nhưng đợi mãi vẫn không thấy Cẩu Đản quay về, lòng cô bé như lửa đốt. Ngoài kia mưa như thác đổ, không biết em trai mình đang ra sao. Tuy nhiên, Táo Hoa vẫn không đi tìm, bởi hai chị em là trẻ ăn xin, thường xuyên lang thang nhiều nơi, rất khó lần theo dấu vết nhau. Nếu đã hẹn gặp ở miếu hoang thì tốt nhất là ở yên chờ đợi. Mưa không ngớt, càng chờ cô càng sốt ruột. Đến khi nỗi lo sắp vượt quá giới hạn, định bụng bất chấp tất cả để đi tìm em thì bất ngờ Cẩu Đản trở về.
Vừa nhìn thấy, Táo Hoa thoáng không nhận ra cậu bé đầu trọc, sạch sẽ trước mặt là đệ đệ của mình. Phản ứng đầu tiên của cô là tức giận, vung tay đánh cho cậu mấy cái vì đã làm cô lo sợ phát khiếp. Cô nghiêm giọng dạy dỗ với tư cách là một người chị:
“Đệ có biết tỷ sợ đến mức nào không? Tỷ tưởng đệ xảy ra chuyện rồi!”
“Chẳng phải chúng ta đã hẹn nhau gặp ở đây vào sáng nay sao? Đệ nhìn xem, giờ đã là giữa trưa rồi!”
“Đầu đệ sao lại trọc lóc thế này? Sao quần áo lại mới tinh? Rốt cuộc đệ gặp chuyện gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT