A Âm nghe Vương Sĩ nói vậy đột nhiên ý thức được một loại khả năng, không khỏi khẩn trương. Mười ngón tay siết chặt, thần sắc cùng giọng nói cũng thay đổi, điềm đạm cười hỏi: "Vậy sao? Không biết là tương tự đến trình độ nào?"
"Nói thế nào đây." Vương Sĩ từ từ nhớ lại, hơi nghiêng người nói: "Nếu người đó và Chiêu Huy cùng đứng đưa lưng về phía ta chỉ nhìn bóng lưng của họ ta không chắc có thể phân biệt được hai người họ."
Đúng rồi! Hoặc giả chính là hắn! Đột nhiên trong lòng A Âm bắt đầu sáng tỏ sao nàng lại không nghĩ ra, Thôi Trì vốn quen biết với Lâm Chiêu Huy như vậy sẽ càng dễ dàng bắt chước.
Có điều hiện giờ tất cả chỉ là suy đoán mà thôi cũng không thể nhắc tới với người không liên quan như vậy sẽ khó tránh Vương Sĩ sinh nghi, nàng chỉ có thể dùng giọng bình tĩnh thử thăm dò: "Bất ngờ gặp được người tương tự bản thân như vậy chắc hẳn người này với Lâm công tử có quan hệ rất tốt đúng không?"
"Cụ thể thế nào thì ta không rõ." Vương Sĩ nói tiếp: "Nhưng cũng không tính là quá thân cận ta cũng chỉ mới gặp mặt họ mấy lần cùng nhau đàm luận thơ ca thôi. Hắn và Chiêu Huy gặp gỡ thời gian không lâu, đã lâu chúng ta không thấy hắn."
Tán gẫu vài câu, A Âm lại vờ như vô ý hỏi vào mấy câu, cũng không tiện bàn sâu nàng chỉ có thể nói vòng vo đề tài này không nhắc đi nhắc lại.
Từ lúc nha hoàn rời đi Du lão phu nhân liền sai Triệu ma ma đứng ở cửa sổ trông chừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT