A Âm bị gọi dậy từ sớm khi trời còn chưa sáng hẳn.
Nếu như là thường ngày bị ép phải dậy sớm dĩ nhiên nàng sẽ ngáp không thôi nhưng lần này biểu hiện lại khác thường. Mặc dù là bị ép buộc dậy sớm nhưng nàng hoàn toàn tỉnh táo không chút buồn ngủ, mặc cho Trình thị sai người rửa mặt sửa soạn cho nàng.
Lúc này trời còn tối đen, bên ngoài hành lang treo một hàng lồng đèn đỏ. Màu sắc vui mừng xuyên thấu qua lồng đèn ánh vào cửa sổ, tương ứng với giấy đỏ bên trên, bốn phía tràn đầy không khí hoà thuận, vui vẻ, ấm áp.
Mượn ánh sáng từ nến đỏ bên cạnh, Trình thị ngắm nhìn dáng vẻ an tĩnh, khéo léo của nữ nhi. Nghĩ đến sau này không cách nào thường xuyên nhìn thấy nụ cười của nữ nhi nữa, khó nén bi thương trong lòng. Đặt hoa cài trong tay xuống che miệng chạy đến phòng cách vách khóc.
Mặc dù Trình thị đã tận lực đè nén nhưng A Âm vẫn nghe thấy tiếng khóc nghẹn của mẫu thân truyền tới từ cách vách.
Toàn thân nàng cương cứng, hai tay nắm chặt thành quyền, hít vào thật sâu, tự nói với mình phải nhịn xuống, nếu không sợ là mẫu thân sẽ càng thêm khổ sở.
Không lâu sau, tóc của nàng đã vấn xong, Trình thị cũng đã quay lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play