A Âm không kiềm được, nở nụ cười: "Cách xa chỗ người thì có sao? Dù gì cũng không thể thường xuyên gặp nhau, gần hay xa đâu có quan trọng."
Ký Hành Châm nhìn nàng cười không ngừng, không chút để tâm, khẽ thở dài nói: "Đáng tiếc Thanh Lan Tiểu Trúc cũng xa." Bước về phía trước thêm nửa bước gần tới nàng hơn nói: "Chờ lúc về chuyển đến chỗ khác gần chút thì tốt hơn."
A Âm bình tĩnh lui về sau từng bước đáp: "Gần có gì tốt? Người có thể tùy ý ra vào Thanh Lan Tiểu Trúc và ta có thể tùy ý ra vào Cảnh Hoa Cung sao?"
Ký Hành Châm thấy nàng vẫn còn rối rắm vấn đề này, hắn rất muốn khiến nàng không cần băn khoăn quá nhiều. Tự ngẫm thấy thế gian này vốn hà khắc với nữ tử còn nam tử thì ngược lại được khoan dung hơn. Có thể ép một nữ tử bỏ mình vì danh tiết còn nam tử thì bất quá chỉ chịu chút xem thường cùng vài lời phỉ nhổ mà thôi.
Hắn liền thu hồi tất cả ý định nói với nàng: "Nếu đã vậy thì từ giờ về sau ta sẽ tìm biện pháp đến gặp nàng."
A Âm hừ nhẹ nói: "Không muốn! Ta không nói là muốn gặp người." Mắt thấy hai huynh muội phía trước như đã bàn chuyện xong nàng liền chuẩn bị cất bước đuổi theo.
Ký Hành Châm mượn ống tay áo rộng lớn làm lá chắn ung dung nắm lấy tay của nàng: "Không phải là nàng muốn gặp ta mà là ta muốn gặp nàng. Nàng tốt là được, tiếng xấu để ta gánh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play