Ký Phù cười với thiếu niên khí khái hiên ngang đang đi tới bên này, chắp tay với đối phương, nói: "Ngô thế tử đã lâu không gặp."
Ngô Nam Nghĩa đang cúi đầu mặc y phục vừa chỉnh trang xong xuôi thì nghe thấy có người chào hỏi mình. Vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một khuôn mặt ôn hòa, dường như có chút quen thuộc.
Ngô Nam Nghĩa nhanh chóng suy nghĩ rồi cười chắp tay đáp lễ: "Đại điện hạ!"
Ký Phù thấy Ngô Nam Nghĩa còn nhớ rõ hắn, nụ cười trên mặt càng trở nên ấm áp hơn liền nói với hắn: "Hai vị biểu muội của ta hôm nay vào cung hình như là đã đắc tội với thân quyến của Vương phủ, đôi bên có chút xung đột nên muốn nói lời xin lỗi với thế tử. Chỉ là không biết thế tử có thể nể mặt nói đôi câu với biểu muội của ta hay không."
Vừa nghe thấy muốn hắn nói chuyện với nữ tử, Ngô Nam Nghĩa liền nhíu mày. Nhưng dù sao thì Ký Phù cũng là trưởng tử của hoàng thượng chút mặt mũi này không thể không cho vậy nên Ngô Nam Nghĩa cười gật đầu: "Không biết theo như lời điện hạ thì người đó là ai?"
Ký Phù xoay người lại chỉ cách đó không xa nói: "Chính là hai..."
Chữ "người" còn chưa kịp ra khỏi miệng Ký Phù đã phát hiện nơi đó không một bóng người, hai biểu muội kia của hắn vốn đứng ngay đó giờ đã không nhìn thấy bóng dáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT