Nghe thấy lời này A Âm không nhịn được quay sang liếc nhìn Ký Hành Châm.
Ký Hành Châm lắc đầu bật cười hỏi: "Sao vậy? Không tin?" Dừng một chút nói tiếp: "Muốn ta nói thật thì hoa này nhìn còn kém xa, không bì kịp nàng."
A Âm đã quen nghe hắn cứ bánh bao dài bánh bao ngắn, bất chợt nghe hắn khen mình, trực giác cảm thấy không đáng tin. Trái lo phải nghĩ cũng không biết phải đáp lại thế nào mới phải, cuối cùng xuất ra một câu: "Đa tạ điện hạ đã khen." Còn thuận thế hành lễ với hắn.
Ký Hành Châm không kịp tránh né lần thi lễ này, trong lòng không vui. Cẩn thận quan sát vẻ mặt nàng, hắn mím môi, mày kiếm nhíu chặt nói: "Nàng quả nhiên không tin."
A Âm không cần biết hắn có gạt nàng hay không nên thản nhiên nói: "Đúng là vậy." Hỏi tiếp: "Tại sao bất chợt điện hạ lại nói như vậy? Chẳng lẽ người tìm ta có chuyện gì sao?"
Ký Hành Châm muốn nói đó là lời thật lòng nhưng nhìn thấy ánh mắt hoàn toàn ngây thơ của nàng thì những lời đã đến khóe miệng lại không thể nói thành lời.
Dù sao năm đó hai người cũng chỉ là trẻ nhỏ, hay cãi nhau ầm ĩ. Khi đó cách ở chung, giọng điệu cùng với thái độ của hắn là hoàn toàn bất đồng với lời vừa mới nói ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play