Mộc Đầu trông thấy chân Thanh Phong có chút không ổn liền cố gắng đi khuyên ngăn.
Nhưng Thanh Phong nơi nào chịu nghe? Vẫn cứ chống gậy đi đến nơi mà mình muốn đi.
Mộc Đầu muốn bước lên đỡ hắn đi cùng nhưng chưa bước được mấy bước đã bị bắt quay về. Mộc Đầu liền biết chỗ đó tốt nhất là mình không nên quan tâm tới cũng không cần đi quản bởi vì Thanh Phong không thích như vậy.
Nói thật, Mộc Đầu không cảm thấy để cho Thanh Phong tự đi như vậy có gì không ổn vì dù sao thì cho tới bây giờ tất cả ý định của Thanh Phong hắn đều chưa từng hiểu được nhưng hắn biết Thanh Phong tự có chủ ý riêng sẽ không vô duyên vô cớ làm sai chuyện lung tung vậy là đủ rồi.
Vì vậy Mộc Đầu đưa mắt nhìn Thanh Phong đi xa cũng không tìm tòi nơi Thanh Phong đi chỉ tâm tâm niệm niệm nghĩ đến cái chân bị thương kia cứ cử động như vậy cũng không biết có thể tốt lên hay không.
Sau khi tới gần nơi ở của Trịnh Huệ Nhiễm ngược lại Thanh Phong bắt đầu có chút do dự cũng không vì điều gì khác.
Hắn cúi đầu nhìn cái chân khập khiễng của mình đột nhiên cảm giác dáng vẻ cà thọt của mình thế này quá khó coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT