Trong sân một mảnh huyên náo. Không khí vui sướng vốn quanh quẩn ở trong viện nay đã bị cảm xúc khẩn trương cùng bi thương thay thế.
"Hài nhi, các con mở mắt nhìn mẫu thân đi!" Ngô Hân Nghiên ôm hai đứa bé đau khổ khóc thành tiếng. Nàng không để ý đến khuyên giải của người khác dùng lực mạnh ôm hai đứa bé khóc không ngừng khóc như muốn ngất đi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn nhỏ bắt đầu biến sắc Ngô Hân Nghiên gần như điên cuồng dùng lực mạnh túm lấy một người trong phòng giận dữ hét lên: "Là ngươi có đúng hay không? Là ngươi có đúng hay không? Ngươi cho bọn nhỏ túi hương sau đó bọn nhỏ liền xảy ra chuyện là ngươi có đúng hay không?"
Nam tử kia mặc dù vóc người cao gầy rõ ràng có thể tránh thoát khỏi trói buộc của nàng nhưng hắn không có làm như vậy.
Hắn vẫn cúi đầu không ngừng lắc đầu nói: "Không có! Không có! Ta… ta không có."
"Không phải là ngươi thì là ai!" Ngô Hân Nghiên gào thét cực kỳ bi thương: "Hài nhi của ta mới vừa rồi còn tốt sao đột nhiên lại bị như vậy? Là ngươi! Là ngươi!"
Nàng lôi cái túi hương được nhét vào lớp tã quấn của bọn nhỏ lôi ra ngoài vứt hai cái xuống đất không ngừng đạp lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play