Bởi vì bọn trẻ còn nhỏ nên Ngô Hân Nghiên cùng hai hài tử cũng không đi xem cuộc đua thuyền rồng, chỉ ở Du gia đợi đến giờ vào cung.
Rèm bị vén lên lục tục mấy người đi vào bên trong.
Tầm mắt Du Hoàng hậu đặt ngay hai tiểu tử mặc quấn tã đang được nhũ mẫu ôm trong lòng.
Ánh mắt của bà nhu hòa đến cực hạn vẫy tay gọi nhũ mẫu đến gần mình để được nhìn kĩ hai khuôn mặt nhỏ nhắn. Nhìn xong không nhịn được than thở: "Thật đúng là thú vị! Rõ ràng là hai đứa bé vậy mà trời sinh dáng dấp lại giống y hệt nhau."
A Âm nghe vậy không nhịn được quay sang nói với Ngô Hân Nghiên: "Mẫu hậu nói lời nói này cứ y như chưa từng gặp qua cặp song sinh vậy đó rõ ràng là trước kia đã gặp qua rồi."
"Người khác sao có thể so với người nhà mình?" Du Hoàng hậu vờ giận trách nàng: "Đây chính là hài tử Du gia, bàn về thân phận còn phải gọi ta một tiếng cô tổ mẫu dĩ nhiên về mặt tình cảm cũng không giống nhau."
"Đúng vậy! Đúng vậy!" Ngô Hân Nghiên cười hì hì nhìn A Âm nói: "Nếu muội cũng sinh hài tử bảo đảm Hoàng hậu nương nương càng thêm yêu thương gần gũi, tất cả trẻ con nhà khác so ra đều kém."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT